Chủ Nhật, 17 tháng 4, 2016

Valentine gửi mùa Xuân về Miếu Bắc Bỏ… (HL)

Đá Biên & e207

Valentine gửi mùa Xuân về Miếu Bắc Bỏ…

Kính viếng anh linh các anh hùng Liệt sĩ!
Kính tặng các CCB E207 – QK8!

Hiền Lương, HVKHQS


Một mùa Xuân nữa lại về. Thêm một mùa Xuân nữa quê nhà vắng bóng những người con đã vĩnh viễn nằm lại đâu đó rất xa, rất xa… Mọi năm, tôi đón Xuân với lòng vui phơi phới, mỗi ngày ra phố tới vài lượt, mua về rộn ràng hoa lá… vậy mà năm nay, kể từ khi biết về E207, biết về Miếu Bắc Bỏ, lòng
chẳng còn vui như mọi năm…Chập chờn trong mọi niềm vui là hình ảnh ngôi Miếu thờ nhỏ bé với lá cờ đỏ sao vàng cháy bùng bởi bát hương trong ngày giỗ tập thể đầu tiên được đồng  đội tổ chức cho gần 300 Liệt sĩ hầu hết là người Miền Bắc, là hình ảnh các chú các anh CCB 207 với những nỗi buồn thương khi, sau 38 năm, tìm lại được đồng đội đã hy sinh trong một cảnh sắc rất đau lòng (xin xem thêm thông tin trên http://e207.net.vn/).

  Rồi những ngày bận rộn và nhộn nhịp đón Tết cũng qua đi, hôm nay, ngày Lễ tình yêu đang tưng bừng khắp nơi, lại mở trang nhạc online nghe những bài hát thời chống Mĩ , gặp giọng ca Thu Hiền trong bài hát Hoa Cau vườn Trầu với những ca từ da diết về tình yêu  và sự hy sinh thầm lặng của tuổi trẻ Việt nam những ngày “cả nước lên đường xao xuyến bờ tre, từng hồi trống giục”:

  “Nhà anh có một vườn Cau, nhà em có một vườn Trầu, ngày ngày nhìn sang bên ấy… hoa Cau bên này rụng trắng sân nhà em. Anh lên đường Mẹ mang nắm Trầu nhuộm áo cho anh. Một lá Trầu xanh thắm tình em chẳng phai màu…”.

  Theo tiếng gọi của non sông ngày ấy, biết bao những chàng trai lên đường mang theo hình ảnh hoa Cau vườn Trầu và mối tình thầm lặng chưa kịp ngỏ lời “ Anh thương em rồi sao anh chẳng nói, để hoa Cau rụng trắng đêm trăng buồn…”, rồi nằm xuống mãi mãi tuổi 20, để từ ấy chẳng bao giờ trở lại với bậc thềm rụng trắng hoa Cau…

Lá trầu xanh… Anh thương người con gái,
Nhuộm áo Anh xanh mỗi bước quân hành.
Lá Trầu xanh …bây giờ… Anh vẫn trẻ,
Áo- vẫn- xanh- mải miết ở nơi nào…
Ngoảnh lại quê nhà xa lắc đó.
Mây trắng… tha hồ mây trắng bay…

 Ghé vào NHẮN TÌM ĐỒNG ĐỘI và những trang web khác, gặp rất nhiều những dòng nhắn gửi tràn ngập nước mắt nhớ thương và đau xót…Dẫu thời gian trôi đi đã biết mấy mùa Xuân, nhưng hình bóng các Anh vẫn trĩu nặng quê nhà, vẫn khắc khoải trong lòng bao thế hệ!

 “…Đã bao mùa xuân vắng Bác, ông giờ đã mất rồi bác Công ạ! Mặc dù vẫn chưa tìm được mộ của Bác nhưng ông và gia đình vẫn giành một phần mộ cho Bác trong nghĩa trang, dù bên dưới ngôi mộ ấy chỉ là tấm áo Bác mặc trước lúc lên đường! Để Bác biết rằng: Cả nhà vẫn nhớ về bác, mỗi năm vào ngày 27/7 cháu cùng anh, em vẫn lên nghĩa trang liệt sỹ huyện Thanh Chương để thắp hương cho Bác cùng cácc đồng đội. Cháu muốn nhắn với bác rắng: Bà cùng các Chú, cháu sẽ cố gắng tìm được phần mộ của bác và đón bác về!. Cháu của Bác! Mong Bác hãy yên nghỉ!!!
Tri ân gởi tới  Liệt sỹ: Nguyễn Doãn Công ”    (Nguồn: nhantimdongdoi.org)

“ Mỗi khi giỗ tết mọi người trong gia đình vẫn luôn nhắc tới bác, ai cũng thương bác, bác ra đi mà không để lại cho gia đình kỷ vật nào, thông tin về đồng đội bác cũng không có...,thương bác, muốn tìm thấy bác mà sao khó quá..., nhưng bác ơi, cháu tin rằng có cố gắng sẽ thành công, bác linh thiêng yên nghỉ, kính viếng hương hồn bác.
Tri ân gởi tới  Liệt sỹ: Nguyễn Văn Đạt ”     (Nguồn: nhantimdongdoi.org)

Bỗng nhiên tôi lại tưởng tượng về Miếu Bắc Bỏ trong tương lai, với sóng nước xôn xao, ghe xuồng tấp nập, mái ngói đỏ tươi, mới tinh khôi giữa những hàng cây thẳng tắp vươn cao trong nắng Đồng Tháp..và bỗng nhiên tha thiết một mong muốn mang vào nơi ấy một cây Cau và một cây Trầu miền Bắc, trồng xuống đất ấy, để những dây Trầu quấn quýt dưới gốc Cau như biểu tượng về tình yêu và hạnh phúc trong văn hóa đồng bằng Bắc Bộ, để ngày ngày các Anh quây quần bên nhau, như tuổi thanh xuân vẫn giữa quê nhà… Để mùa Xuân và tình yêu của quê hương mãi cùng các Anh nơi ấy!

  Bởi vì hình ảnh ám ảnh tôi suốt cả mùa Xuân này là Rạch Đá Biên xa xôi, là Miếu Bắc Bỏ bé nhỏ đơn sơ, là cảm nhận về một sự lặng lẽ bi thương trên mặt nước im lìm bông Súng tím… ở nơi ấy các Anh nằm lại…nhìn những tấm hình trên trang web207 dường như rất ít người lại qua, chỉ thấy nước trời bao la, ruộng đồng bát ngát, và tôi chẳng phân biệt được ở nơi ấy có những loại cây nào…

  Thế nên trong tâm trí của mơ ước là một ngôi Miếu thờ Liệt sĩ đẹp như trong bản vẽ của các CCB 207, trên lối vào chính vút cao một thân Cau rung rinh những lá Trầu xanh mướt , bên những cây Tràm tỏa hương thơm ngát…trong hình ảnh ấy, dường như có nụ cười Liệt sĩ lấp lánh ánh nắng Tháp Mười… 

Hôm nay, ngày Lễ tình yêu! Nguyện cầu các Anh linh thiêng hãy dẫn dắt mọi tình thương yêu hội tụ về nơi ấy!

Hà Nội, những ngày đầu Xuân Nhâm Thìn !
Hiền Lương

LSV (g/th)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét