Thứ Hai, 18 tháng 4, 2016

Anh nói gì với mẹ (HL)

Đá Biên & e207

ANH NÓI GÌ VỚI MẸ…

Kỉ niệm ngày 27-7
Kính tặng những người con ưu tú của Trung đoàn 207 Quân khu 8 – Những người đã hi  sinh và những người còn đang sống!

Hiền Lương, HVKHQS


 Mẹ ơi! Chiến tranh qua lâu rồi Mẹ nhỉ…
Khu vườn xưa cây giờ đã cao
Ngày con trồng nó còn bé tí
Bé bỏng như con Mẹ ngày xưa.

Con trồng một cây xanh trước ngày ra mặt trận
Mong ước từng ngày cây sẽ lớn nhanh
Tỏa bóng mát thay con những trưa Hè nóng bức
Quạt gió hiên nhà võng Mẹ đu đưa.

Rồi từ ấy con đi chưa một lần trở lại
Võng Mẹ hiên nhà giờ chẳng đu đưa
Bậu cửa trông ra mỏi mòn ngõ vắng
Mẹ cứ ngồi… năm tháng cứ đầy vơi…

Mẹ ơi! Chiến tranh qua lâu rồi Mẹ nhỉ…
Con vẫn trẻ trai như thuở ấy lên đường
Quân phục vẫn tươi xanh, nụ cười luôn rạng rỡ
Như ngày nào chào tạm biệt quê hương.

Và bây giờ ở trong cõi vô thường
Con vẫn về thăm ngõ nhà vắng vẻ
Vẫn đăm đắm cối giã trầu của Mẹ
Tay Mẹ yếu rồi chiếc cối chao nghiêng…

Chú chim Sâu trên cành cây con trồng cứ ríu rít điều chi
Dường như muốn nói với Mẹ rằng con đã về trước cửa
Nhưng Mẹ vẫn ngẩn ngơ cối giã trầu bé nhỏ
Như chẳng có gì lay động Mẹ chờ con.

Ôi ước gì có thể được cho con
Cầm chiếc cối xinh kia giã một têm trầu nhỏ
Để Mẹ thân yêu rực hồng môi đỏ
Lóng lánh cười biếc một khoảng trời quê.

Tất cả chỉ là ước vọng Mẹ ơi
Chiến tranh đi qua con Mẹ không về nũa
Tuổi thanh xuân chúng con thành bất tử
Mơ ước giản đơn con gửi lại bên thềm…

Mẹ ơi!
 Chiến tranh qua lâu rồi Mẹ nhỉ…

Hiền Lương
Hà Nội, ngày 27-7-2012

LSV (g/th)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét