Thứ Bảy, 28 tháng 5, 2016

Lời vọng từ Đá Biên (HTT)

Đá Biên & e207

LỜI VỌNG TỪ ĐÁ BIÊN
Hồ Tĩnh Tâm, CCB E207, QK8


Đã chờm chợp vào đông đêm tháng mười lạnh lắm
Nằm giữa đồng đưng có nhắm mắt được đâu
Tiếng trực thăng vẫn gầm rú trên đầu
Pháo vẫn dập liên hồi và bom gầm như bão

Vẫn rình rập suốt ngày biệt kích dù cùng thám báo
Rừng tràm lơ thơ nước nổi tứ bề
Quê mẹ quá xa sao tìm được lối về
Thôi thì nhận Tháp Mười là quê nhà cho đỡ tủi

Dẫu lũ cuốn xác thân vùi chôn lầm lủi
Còn được ở đất liền còn được giữa lòng dân
Hy vọng chẳng tàn phai rút năm tháng lại gần
Xin hãy để chúng tôi tự dìu nhau theo lịch sử
 
Đồng đội đừng bận lòng về những gì đã thành quá khứ
Linh hồn chúng tôi là bông súng bông sen
Những vì sao trên trời kia là những ngọn đèn
Chúng tôi thắp từng đêm để nguyện cầu cho những ai còn sống

Hãy yêu hơn cuộc đời này để xây từng giấc mộng
Nhưng đừng có Đá Biên với trận đánh đã qua rồi
Sự thật vốn trụi trần nên không thể phai phôi
Miếu mạo dẫu nguy nga cũng không thể nói thay lời lịch sử
 
Chúng tôi nằm đây có thể nào lại trở thành bất tử
Có thể nào... có thể nào đồng đội chúng tôi ơi
Sống để yêu thương sống để được làm người
Đã là lính thì làm sao quên được
 
Khúc quân hành phải đồng lòng nhịp bước
Chiến đấu hết mình cho Tổ quốc hôm nay
Trận Đá Biên chỉ đổ máu một ngày
Mà cũng hơn hai trăm người nằm xuống
 
Xin đừng để máu xương đổ thêm vào oan uổng
Mắc nợ với nhân dân, trả biết đến bao giờ!
Chúng tôi nằm đây nào có thể làm ngơ
Tổ quốc mênh mông nhưng đồng đưng lạnh lắm
 
Cuối tháng mười rồi trời vẫn xanh thăm thẳm
Nhưng mùa thu đã sắp sửa ra đi
Hãy nắm chặt trong tay tất cả những gì
Là xương máu mà làm nên lịch sử
 
Đời bất tận thương đau không thể nào cắt cử
Ai thay ai trả nợ Đá Biên đâu.

18/10/2015
Dzu - htt
LSV (g/th)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét