Thứ Tư, 20 tháng 7, 2016

Sáu mươi năm cuộc đời

60 NĂM CUỘC ĐỜI
***

"Anh ơi có bao nhiêu? 
60 năm cuộc đời! 20 năm đầu, sung sướng không bao lâu! 
20 năm sau, sầu vương cao vời vợi! 20 năm cuối là bao!..." - (Y Vân)

Sáu mươi năm đã một đời
Sống thêm nhiều, ít là trời phú cho
Nhọc nhằn lúc đói, khi no
Gian nan lắm lúc xuống đò, lên non

Vẫn lo để đức cho con 
Mong về với đất, đời còn nhớ thương 
Nhớ khi cắp sách tới trường 
Cháo rau đứt bữa vẫn thương mẹ thầy  

Trau dồi kiến thức từng ngày 
Mò cua, bắt ốc mà xây chí bền 
Lời rằng: “Có chí thì nên!” 
Mười năm đèn sách gắn liền tuổi xanh  

Lớn lên giữa buổi chiến tranh 
Chẳng mong thì cũng đã thành chiến binh 
Dấn thân vào cuộc trường chinh 
Người người lớp lớp, riêng mình mình đâu 

Trải bao sương gió dãi dầu 
Đạn bom chẳng kể, ai đầu còn xanh 
Thương bao đồng đội quên mình 
Bao điều mơ ước bỗng thành hư không  

Thương người mỏi mắt chờ trông 
Bóng chiều hiu hắt mà lòng xót xa 
Cao xanh sao nổi can qua? 
Trẻ nơi chiến địa, để già héo hon  

Chiến tranh qua, cuộc sống còn 
Học hành, cơm áo, tính tròn so vuông 
5 năm đèn, sách, giảng đường 
Mì hôi, cơm hẩm, ai nhường cho ai  

Ra trường câu chuyện còn dài 
Chiến tranh biên giới -  Kìa ai bạn, thù 
Bom đạn nổ mịt mù ải Bắc 
Bạn hôm nào thành giặc trời Nam  

Căm quân bành trướng tham tàn 
Ghét tên diệt chủng làm càn làm xiên 
Lại thêm lần nữa động viên 
Khoác đồ chinh chiến lên miền thượng du  

Đời quân ngũ mặc dù thiếu thốn 
Vẫn nặng lòng cùng bạn cố tri 
Đã là đồng đội một khi 
Vui buồn, sướng khổ ta thì thương nhau 

Cho dù người khó kẻ giàu 
Gặp nhau chia sẻ những câu tâm tình 
Áo chiến binh 25 năm mặc 
Lúc về hưu chẳng thắc mắc chi  

Thiệt hơn nào có xá gì 
Lương hưu khiêm tốn chẳng bì cùng ai 
Cũng không thở ngắn than dài 
Cũng không trách lóc để ai phiền lòng 

Mình lo mình tìm công kiếm việc 
Vợ con mình, mình biết mình thương 
Chẳng quen mưa nắng thương trường 
Tìm nơi đã đến tìm đường đã đi  

Phòng khi sóng gió bất kỳ 
Lại đem bài cũ ra thi với đời 
Sáu mươi năm đội trời đạp đất 
Trải nhiều phen chật vật khó khăn 

Nghĩ mình trong bấy nhiêu năm 
Không ai oán giận, chẳng làm ai đau 
Nhờ trời còn có ngày sau 
Vui cùng bầu bạn, vui câu “Giúp đời”

*****
Hoàng Liêm (nguồn: http://ccbe271.vnweblogs.com)
LSV (s/t & g/th)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét