Thứ Năm, 7 tháng 7, 2016

Ký ức Trường Sơn (2/7)

KÝ ỨC TRƯỜNG SƠN (2)
CCB đoàn 2018

Tác giả: Thiều Quang Thạch (CCB E320, QK8); 
Chỉnh sửa bổ sung: Dương Tiến Nghiệp (C3, đoàn 2018); 
Biên soạn: Thế Lộc; LSV (biên tập và giới thiệu)

**************
... (tiếp theo)

Mới thấy đó, mà đã ba mươi năm lẻ
Bỗng nhiên mình tuổi ngoại năm mươi
Vẫn thủy chung đi tìm đồng đội
Những cánh buồm còn lạc đâu đó ngoài khơi

Thắp nén nhang, viếng nghĩa trang Cái Bè, Cai Lậy
Những bia mộ chỉ đề quê miền Bắc
Những chàng trai có họ, có tên đi đánh giặc
Ngã xuống rồi, chỉ còn mộ vô danh.

Thôi cứ về đi, hãy để bạn nằm yên
Những chiến hữu kiên cường, không họ không tên
Sống mãi trong ta, những người đồng chí
Yên Tử xuất quân, giờ nằm nghỉ ở bưng biền.

Xa Yên Tử năm nào, giờ vẫn nhớ núi Cô Tiên
Cô thanh thản, gối đầu lên trời biếc
Ngực vồng cao hừng hực sức xuân
Khăn trinh nữ trắng ngần quấn cổ.

Từ huyền thoại ngàn năm, cô tiên bước vào đời
Để đêm lạnh thức làm người gác lửa
Mới canh tư, đã thấy có em ngồi
Đồi Sim vụng về, gỡ làn tóc rối
Nước mắt chia tay, lưu luyến bồi hồi.

Chẳng có người thân đến đây đưa tiễn
Chỉ có các em, bịn rịn vẫy tay đưa
Nắng mai nhuộm vàng, đồi Ba Cô hiu quạnh
Vạn dặm đường xa, nào ai dám hẹn hò
Chúng mình ra đi, không để lại một bến chờ.

Những kỹ sư mới ra trường, cầm ngay khẩu súng
Những thợ cả, thợ hai vững vàng năng động
Những thợ cày chất phác chân quê
Và những chàng trai thành phố lắm đam mê…
Đã ra đi không hẹn ngày trở lại.

Chúng mình ra đi, không một cuộc hẹn hò
Tượng gạo vắt vai, ba lô cóc trên lưng
Những hạt gạo lẫn mảnh bom, mảnh pháo
Những hạt gạo cháy bầm như máu
Thành cơm rồi, vẫn còn khét hơi bom.

Hạt gạo quê ta, gánh gồng mưa bão
Mẹ thắt chặt dây lưng, em đứt bữa nuôi quân
Đội bom đạn, gội nắng mưa ra trận
Đến được Trường Sơn, trải qua lắm gian truân

Mốc, mục, mọt, gạo ơi hời gạo
Xác gạo bồng bềnh, con cá suối vẫy đuôi
Cơm gạo mốc giúp tôi rèn chí khí
Dễ dầu gì, mang danh lính Trường Sơn!

Những hạt gạo đau thương, nhiều bữa cũng chẳng còn
Bản xa đổi mớ rau, củ sắn
Bữa đại tiệc trong rừng sâu, núi thẳm
Chỉ đơn thuần là một bữa no.

Chàng lính cận đeo kính vào bản vắng
Dân bản chạy nhào, la hoảng hốt –phu mi!
Bó nhỏ, bó to cũng đồng giá trị
Bộ đội ưng gì, đổi lấy mang đi.

Thăm thẳm núi cao, hun hút rừng sâu
Sát cánh bên nhau, những người đồng đội
Đùm bọc, chở che không mệt mỏi
Vì bạn sẵn sàng đeo nặng hơn.

Ngày, tụi OV-10 lắc láo, ngó dòm
Đêm, bọn C-130 bắn dai như bò đái
Cả đất, cả trời không giây phút bình yên
Hiểm họa khôn lường rình rập suốt ngày đêm

Đi ta đi, thành lính Trường Sơn
Chẳng biết đã vượt qua bao sông, bao suối
Chẳng thể nhớ đã vượt qua bao rừng, bao núi
Ta vượt lên chính mình để đến miền Nam.

Ngày ta đi, mìn phong tỏa giăng ngang sông Cấm
B52 rải thảm nội thành
Huyếch hoác nhân quyền, huênh hoang dân chủ
Mùa giáng sinh, trút bom xuống cả nhà thờ.

Ngày ta đi chúng mình còn trẻ cả
Chỉ một đôi anh kịp lập gia đình
Chỉ một đôi chàng yêu đương lớ ngớ
Năm trăm thằng, khi ấy vẫn trai tân.

Những năm ấy, chúng mình qua trường Sơn
Trường Sơn! Trường Sơn! Còn khó nguy nào hơn?
Dưới chân, đá bén như dao sắc
Cây rừng, dốc dựng tựa thang trời

Núi ngồi lên núi, rừng nối rừng
Phía trước vẫn còn núi cao hơn
Ai bảo lên trời không có lối?
Nhà trời để cổng ở Trường Sơn!

Những người lính chúng ta đi qua cổng nhà trời
Chỉ với lưng gô cơm và tý teo ruốc muối
Thân sũng mồ hôi, mệt bã người
Đến trạm dừng cũng chẳng được nghỉ ngơi.

Phân nhau đào hầm, đào bếp tả tơi
Đứa khiêng nước, đứa kiếm rau rừng làm bữa
Trạm năm bẩy (T57), gạo cũng không còn nữa
Lá bứa chua, chỉ làm bụng đói thêm
Cái đói ngặt nghèo, làm héo cả rừng đêm.

Lắm thác dữ nên sông mang tên Bạc
Vẫn dành lại cho ta một bến hiền
Đoàn vừa qua sông, máy bay thù ập đến
Cảm ơn nhiều, trạm sáu mốt (T61) giao liên.

Bám dây cáp ngầm vượt Xê Băng Hiêng
Sông kiêu hãnh gầm gào tung bọt trắng
Sông chẳng xô ta nhào vực thẳm
Có tình thân đồng đội kết thành dây

Hơn ba tháng Trường Sơn giầy vẹt gót
Áo sờn vai có gió rét rừng Lào
Đồng đội bên nhau võng kề bên võng
Điếu thuốc chuyền nhau bớt lạnh giữa rừng già

Mỗi ngày mới lại đi trên đường mới
Ba lô trên vai rồi còn lưu luyến chốn qua đêm
Những cọc phụ, giá ba lô, hầm tạm
Cũng âm thầm đỡ bước ta đi.

Trên đỉnh Trường Sơn những cánh rừng trút lá
Truyền đơn thù rải trắng xóa Trường Sơn
Chốn rừng sâu cái gì cũng thiếu
Lính nhặt truyền đơn làm đóm hút thuốc lào.
................
(còn nữa)
LSV giới thiệu

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét