Thứ Bảy, 23 tháng 7, 2016

Ký ức Trường Sơn (6/7)

KÝ ỨC TRƯỜNG SƠN (6/7)
CCB đoàn 2018

Tác giả: Thiều Quang Thạch (CCB E320, QK8); 
Chỉnh sửa bổ sung: Dương Tiến Nghiệp (C3, đoàn 2018); 
Biên soạn: Thế Lộc; LSV (biên tập và giới thiệu)

*************
... (tiếp theo)

Mẹ cứ hỏi Quảng ơi! Thằng Lý đâu?
Mẹ hỏi con còn biết nói sao
Con may mắn …con không có lỗi
Con chẳng biết làm gì cho lòng mẹ bớt đau?

Thằng Lý cùng con bay bổng lưng trâu
Thằng Lý cùng con vượt Trường Sơn gian khổ
Thằng Lý cùng con chung chiến hào đánh Mỹ
Con trở về còn thằng Lý thì không!

Không có lỗi mà lòng con bối rối
Trước nỗi đau người mẹ mất con
Trước mất mát không gì bù đắp nổi
Chẳng phép mầu nào khuất lấp được thương đau

Chỉ may mắn thôi mà, ta có lỗi gì đâu
Đứng trước mẹ lòng ta bối rối
Mang mặc cảm như một người có tội
Bởi ta về, còn con mẹ thì không!

Mẹ đã đợi chờ ròng rã 30 năm
Mắt người đã mờ, tóc người bạc trắng
Người vẫn ngày ngày nuôi hy vọng
Sẽ có ngày con được trả lại tên

Vẫn nghe khét một thời lửa cháy
Vùng Bốn kia bom đạn ngút trời
Đồn bót giặc ken dày mặt đất
Xe, pháo thù và đủ loại máy bay

Còn chúng ta chỉ có súng trong tay
Hỏa lực đi cùng vác lên vai người lính
Hy hữu lắm mới được trên chi viện
Được vài mươi trái cối đã là sang

Hoặc hôm nào có trận đánh thật to
12 ly 8 - “con gà cồ” - xuất trận
Bạn vác trên vai những “thân”, “tầm” nóng hận
Khuất trận rồi khói bám trên vai

Ta kiên gan giữ đất giữ làng
Chúng hùng hổ đưa quân tái chiếm
Mỹ tuy cút âm mưu còn nguyên vẹn
Tuồn đạn bom cho ngụy phá hòa bình

Tân “quậy” ơi, giờ đã về Phi Liệt
Yên giấc rồi không còn nghĩ thiệt hơn
Xiểng “già” vẫn thân gầy trong áo rộng
Ngủ cũng cười mà lại rất lo xa
Mong bạn hãy yên nằm nơi Đồng Tháp
Nghĩa trang nào cũng có mộ vô danh !

Bom đạn Hoa kỳ cầy nát Tháp Mười xanh
Ta vẫn bền gan giành dân giữ đất
Tương lai xa xôi, sống chết cận kề giáp mặt
Ngày nối ngày chồng chất hy sinh

Trên Trường Sơn chỉ cần bẻ cây che mình qua khoảng trống
Ở Đồng Tháp phải che đi cả cái lỗ cọc mùng
Miếng cơm nấu nước phèn dở sống
Nghe tiếng trực thăng mà nghẹn ở ngang chừng

Mùa hè đến con cuốc kêu gọi bạn
Mà Biên ơi sao bạn mãi không về
Mùa nước nổi kênh Kỳ Đà nằm lại
Mảnh pháo thù làm rớt một miếng gan

Đông Triều đó chiều nay chiều vẫn tím
Tím lòng ta tím cả một vòng cung
Tiễn anh một điếu Ru-bi
Một quan tài gỗ với 52 quân bài

Mùa nước, mùa khô đều có nỗi khổ riêng
Mùa nước nổi hầm cũng không đào được
Chen lấn cùng côn trùng, rắn, chuột…
Nhờ các chú Bù chao, ta biết cách "ém vè"

“Trên trời muỗi kêu như sáo thổi
Dưới đồng đỉa lội tựa bánh canh”
Câu ca cũ lính "ém vè" mới hiểu
Đỉa Tháp Mười và muỗi, vắt đồng bưng

Mùa khô lửa cháy đồng hoang trắng
Nước phèn chua, nước mặn cũng hiếm hoi
Mỗi miếng nước qua ba tầng than lọc
Cơm nấu lên rồi, chát sượng nuốt không trôi

Thương con cá, trơ xương đầu quái dị
Còn thân khô như một chiếc lá gầy
Thương đồng đội khi ốm đau thương tật
Mơ ước chỉ là miếng nước ngọt trong tay

Thương thương quá thằng Lem quê Vĩnh Bảo
Mắt kèm nhem nghễnh ngãng chỉ cười
Tuổi hai mươi cánh chim trời không mỏi
Nay trở về điên dại chẳng ai chơi !!!

Và vẫn là cây rừng che chở
Sống trong lá chết vùi trong lá
Thằng Hán xưa còn có cây rừng làm quan tài tạm
Ta chôn đồng đội bây giờ chỉ có tấm ni long

Tấm ni lông che mưa nằm gọn trong góc bồng
Khi bạn chết lại mang ra gói bạn
Không cả lọ bi để ghi tên trong đó
Bia đá cứ lặng câm ôm mối hận vô tình
Bia lạnh đồng hoang bạn tôi cô quạnh
Nỗi đau này mẹ gánh nát con tim

...Lại nhớ khi cùng bạn một chiếc xuồng con ngang dọc tung hoành
Một cây súng, quần đẫm phèn xốc tới
Khăn Cà ma, mũ tai bèo lặn lội
Khắp vùng bốn Kiến Tường tới tận Mỹ Tho

Từ trên trời lũ cá rô trút đạn như mưa
Bọn giang thuyền cày nát kênh ngang, sông dọc
Đất đẫm máu người, bầm dập thương đau
Vườn cây đang xanh, pháo chụp cụt đầu
Lớp lớp dừa xanh bom cày trốc gốc

Máu xanh chảy, đất nhuốm màu tang tóc
Bày muỗi bu vón cục nóc mùng
Tóp thuốc rê, dán gốc tràm dành dụm
Nhiều bữa giúp mình vượt cơn đói thuốc giữa đồng bưng

Cũng lắm lúc đời lên hương bát ngát
Đánh bốt song rồi trà thuốc "tẹt ga"
Trà Củ măng pha bi đông Mỹ
Ngọn lửa chân tình tan giá lạnh đồng khuya

Đánh xong trận lại trở về cuộc sống
Lại lần hồi đắp đổi bữa no
Bắp cải nước, tóc tiên, bông súng
Một tay lưới, một dây câu cũng lần mò lặn lội

Đặc sản Tháp Mười đơn giản hóa hoang sơ
Con ốc, con cua cũng cùng mình bám trụ
Miền Tây ơi! Hơn cả những anh hùng.

... (còn nữa)
LSV g/th

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét