Thứ Bảy, 4 tháng 6, 2016

Vái lạy hương hồn đồng đội (HTT)

Đá Biên & e207

VÁI LẠY HƯƠNG HỒN ĐỒNG ĐỘI D1 E207 HY SINH Ở NGÃ SÁU BẰNG LĂNG

Hồ Tĩnh Tâm
(một chút niềm riêng với đồng đội D1, mong các liệt sĩ F8 thông cảm)


Cả tiểu đoàn sau trận đánh viện binh chỉ còn bảy mươi lăm tay súng
Người còn băng trên đầu, người còn băng trên ngực, người còn đang chảy máu tay chân
Khát và đói rã rời sau một ngày chân đất đầu trần
Kiệt sức vì phơi mình dưới mưa bom bão đạn
Chưa kịp rút về tuyến sau dưỡng quân đã có lệnh phải lao ngay vào trận
Đánh chiếm lại yếu khu bằng bất cứ giá nào
Và phải thắng! Và chỉ có một con đường phải đánh thắng thật mau
Cho dù sư bảy Sài Gòn đã tăng cường viện binh cho yếu khu Ngã Sáu
Cho dù pháo từ các yếu khu có nã về như dội bão
Cho dù phản lực với trực thăng có kéo đến hàng bầy
Lệnh đã phát rồi. Cả tiểu đoàn bảy mươi lăm người bảy mươi lăm khẩu súng trên tay
Bảy mươi lăm trái tim đã dạn dày chiến trận
Nào thì vượt sông. Cùng với trung đoàn đêm nay quyết làm nên chiến thắng!
Các đơn vị bạn rút rồi. Chỉ còn ta, hai lẻ bảy (207) đêm nay.

Thần tốc, bất ngờ, không cho chúng trở tay
Trầm dưới nước lao lên, đánh cường tập, đánh xuất kì táo bạo
Lựu đạn, tiểu liên, những người lính còn bùn sình dính áo
Tuốt lê trần làm trận gió tháng ba
Cuồn cuộn sức đồng bằng, đánh lướt nhanh như một trận sao sa
Phơi xác quân thù trong hầm hào cố thủ
Bằm nát cả đêm đen trong ầm ầm chớp lửa
Trận cận chiến kinh hoàng như chớp giật cuồng phong
Áo chiến binh nhoáng lửa, phần phật bay như những lá cờ hồng
Hai mươi phút ngập tràn cả yếu khu Ngã Sáu
Nhanh đến nỗi kẻ thù phải kinh hồn bạt vía
Lớp chết, lớp đầu hàng, lớp bỏ chạy tháo thân
Mà đêm vẫn còn đen. Một màu đen quen thuộc đến bần thần.

Tháng ba tôi về, châm điếu thuốc ở Bằng Lăng Ngã Sáu
Nhớ đồng đội năm nào, nhớ ngày xưa đau đáu
Tiểu đoàn một của chúng tôi, trung đoàn hai linh bảy của chúng tôi
Tất cả đã vời xa, tất cả đã xa rồi
Chiến thắng có là gì, khi tổ quốc còn rất nhiều trận đánh
Khi rất nhiều đồng đội của chúng tôi vẫn nằm trong đất lạnh
Khi dòng đời vẫn gọi phải hành quân
Cõng quá khứ mà đi dù gian khổ trăm lần
Đã là lính của đồng bằng thì làm sao quên được
Từ Ngã Sáu Bằng Lăng, Ngã Sáu của lòng dân quê miền sông nước
Gọi ta về với Cái Bè, về với Mỹ Trung
Về với tháng năm gian khổ hào hùng
Thắp nén nhang cho hương hồn những người đã khuất
Xin phép các anh được quỳ chân ôm hôn từng nắm đất
Rồi ngẩng cao đầu đi tiếp chặng hành quân.

HTT
LSV (g/th)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét